Sau khi nói xong cái tên Bạch Trà, Hàn Phi nhìn về phía ông lão bên cạnh: "Hiện tại mọi người đều đã ngồi trên cùng một chiếc thuyền rồi, không cần thiết phải tiếp tục giấu giếm nữa đúng không? Biết rõ năng lực của bằng hữu cũng có thể khiến chúng ta đối phó với nguy hiểm một cách hiệu quả hơn."
Ông lão đã bị hù dọa trước kỹ năng diễn xuất bậc thầy của Hàn Phi. Ông ta suy nghĩ rất lâu, rồi bứt một chiếc lá từ trên cái cây kì lạ sau lưng đưa cho hắn: "Tôi là phế liệu rơi ra khi thần linh tạo ra một tác phẩm nào đó, không có tên, chỉ nhớ một mã số 100. Thể xác và linh hồn của tôi giống như một chậu hoa tả tơi, cốt lõi là bông hoa mọc sau lưng."
“Cái cây sau lưng ông là một bông hoa à?” Hàn Phi thật sự nhìn không ra.
“Đúng vậy, một bông hoa đến thần linh cũng cảm thấy ngứa mắt.” Ông lão không tiếp tục đề tài này nữa, ông ta rất cảnh giác nhìn chị Hồng: “Hai chúng ta đều đã nói rõ ngọn ngành của mình rồi, còn cô thì sao?"
"Tôi chỉ là một phụ nữ bình thường ở Ngõ Đỏ mà thôi."
“Cư dân bình thường có thể biết nhiều tin tức bên trong như vậy sao?” Ông lão hiển nhiên không tin, nhưng nếu chị Hồng không nói ra thì ông ta cũng đành chịu, muốn vượt qua đêm nay an toàn còn phải dựa vào chị Hồng.
Tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh từ từ ngưng lại, Tiểu Trúc đã mặc bộ trang phục khác bước ra từ bên trong. Tâm trạng cô cũng ổn định hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT