Đến thì cũng đã đến rồi. Thẩm Lạc có thể làm gì?
Hàn Phi được anh ta coi là chỗ dựa duy nhất bắt đầu lựa chọn mặt nạ và "hung khí", hiện tại Thẩm Lạc kêu trời trời không biết, kêu đất đất không hay, vừa cô đơn đáng thương lại vừa bất lực.
"Khi xem loại biểu diễn này, tốt nhất là đeo mặt nạ lên, che cái vẻ mặt vặn vẹo hưng phấn của anh đi." Hàn Phi đưa mặt nạ tê giác cho Thẩm Lạc, hắn đặc biệt chọn một cái mặt nạ tương đối đặc sắc, chờ sau khi đi vào, ngộ nhỡ có xảy ra xung đột thì cũng không đến mức làm anh ta bị thương.
"Thật đúng là cám ơn anh." Vừa mới thoát khỏi động quỷ, lại rơi vào ổ ma, Thẩm Lạc tiếp nhận mặt nạ. Anh ta run rẩy đeo lên rồi tìm một bộ quần áo bảo hộ mặc vào.
"Hai người các anh chậm chạp quá, cứ lãng phí thời gian thế này buổi biểu diễn sẽ kết thúc mất." Người đàn ông vẹt mất kiên nhẫn thúc giục, từ trong lời nói của anh ta có thể nghe ra sự khinh bỉ đối với Hàn Phi và Thẩm Lạc, thật giống như người sành ăn đỉnh cấp nhìn thấy người nông dân lần đầu tiên bước vào nhà hàng cao cấp.
"Xong ngay đây." Thẩm Lạc ở trong đống "hung khí" chọn đến cả nửa ngày, cuối cùng lấy ra một cái cưa dài nhìn rất hung dữ.
"Anh ngược lại rất biết thưởng thức đấy." Vẹt nhìn lướt qua cái cưa trong tay Thẩm Lạc, ra hiệu cho hai người lấy điện thoại di động ra để hiển thị tin nhắn, sau khi nhìn thấy "ký tự rác" của hai người, anh ta đẩy ra một cánh cửa ngầm phía sau quầy rồi dẫn vào lòng đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT