Câu nói đằng sau chiếc mặt nạ kia dường như được viết cho Hàn Phi vậy, đây là một câu hỏi vượt qua thời gian và không gian.
"Cho dù hạnh phúc là quái vật, có lẽ mình cũng sẽ đến gần?"
Khi nhìn thấy câu hỏi, Hàn Phi đã có được đáp án, càng thiếu cái gì, thì lại càng quan tâm cái đó.
Từ tận đáy lòng hắn muốn nắm thật chặt lấy hạnh phúc, bởi vì trong ký ức của hắn chưa bao giờ có được hạnh phúc.
“Mặt nạ của nó lúc đầu vẫn có thể nhìn ra bộ dạng của chính mình, nhưng đến cuối cùng lại trở thành một chú hề bị bao phủ bởi lớp sơn.” F cũng nhìn vào mặt nạ của số 11: “Nó muốn trở thành một chú hề chỉ biết cười, một chú hề không nghĩ đến chuyện bi thương. Tôi rất thông cảm với những gì đã xảy ra với đứa trẻ này, nhưng tôi không hề tán thành với cách làm của nó."
“Có thể nó cũng không cần sự thông cảm và tán thành của anh?” Hàn Phi nhàn nhạt nói, hắn giương mắt nhìn F lấy mặt nạ chú hề đi, bỏ vào trong ba lô do nhóm người chơi mang tới.
"Hạnh phúc là thứ mà chỉ trẻ con mới đi tìm kiếm, đối với người lớn mà nói, hạnh phúc là cần phải do chính mình tạo ra."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play