Nhìn diễn viên búp bê ngã xuống đất, Phó Thiên vẫn không thể hiểu được, cậu lắc đầu: "Mặc dù có như thế nào, con cũng không muốn trở thành một người như chú ấy."
Người phụ nữ không áp đặt ý kiến của mình lên Phó Thiên, cô đứng dậy đi về phía Hàn Phi.
Khi cô muốn nâng Hàn Phi dậy, hắn theo bản năng bắt đầu né tránh.
Mặc trang phục mascot rách rưới, Hàn Phi chật vật ngã trên mặt đất, đồ uống từ khe hở trên đầu búp bê chảy vào bên trong, lộ ra cái cổ rất dơ của hắn.
“Đừng sợ, đừng sợ.” Người phụ nữ cảm thấy diễn viên bên trong búp bê tuổi hẳn là không nhiều lắm, giọng nói nhẹ nhàng, cô lấy từ trong túi ra một chiếc khăn tay, muốn giúp Hàn Phi lau vết bẩn đồ uống ở cổ, nhưng chỉ cần cô đến gần, hắn ngược lại sẽ càng lùi về phía sau.
Mất trí nhớ, mọi thứ trên thế giới này đối với Hàn Phi đều xa lạ, đáng sợ, hắn không có cách nào tin tưởng bất luận kẻ nào, cho nên đề phòng là chuyện bình thường.
Dường như nhìn thấy Hàn Phi vô cùng đau đớn, cuối cùng người phụ nữ cũng chỉ biết nhét khăn vào tay hắn: "Tại sao bên ngoài công viên vui chơi chỉ có mỗi mình anh là búp bê? Có cần tôi đưa về nhà không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play