Nếu như nói lúc đầu nhìn thấy đứa trẻ trong đêm tối, A Lâm chỉ cảm thấy sợ hãi thôi, thì giờ đây nội tâm của cô đã hoàn toàn bị nỗi sợ hãi chiếm giữ.
"Tại sao lại như vậy? Tôi hoàn toàn không cảm giác gì cả!" A Lâm cố gắng quay đầu nhìn lại sau lưng mình, dấu tay của những đứa trẻ dày đặc dán vào áo cô, giống như nguyền rủa chết nhanh vậy.
Cô ra sức kéo xé áo của mình, cả người trở nên có chút điên cuồng.
“Trang phục chúng ta mặc đều do Đường Nghị cung cấp, có khả năng là do anh ta đã làm gì đó đặc biệt trên quần áo của chúng ta trước không?” Bạch Trà cố gắng dùng nhận thức của mình để lý giải: “Tôi thấy Đường Nghị thường xuyên giả mạo người khác như thế này trong các chương trình gameshow khác."
Tình trạng của A Lâm đã trở nên không ổn lắm, đôi mắt đã khóc mấy lần liền của cô ngày càng sưng đỏ, hai tay dần mất kiểm soát, trực tiếp xé chiếc áo của mình ra thành những cái lỗ.
"Đừng đi theo tôi! Đừng tới bắt tôi!" Móng tay cô thậm chí cào cả vào thịt của mình, không cẩn thận còn cào ra các vết máu trên lưng.
“Cô hãy vứt cái áo khoác kia đi.” Hàn Phi cởi áo khoác của mình ra đưa cho A Lâm: “Lát nữa cô đừng đi cuối đội nữa, cô cùng Lê Hoàng đi giữa đội, tôi sẽ đi cuối cùng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT