Cậu bé đang ôm con búp bê bốc ra mùi hôi thối, đôi mắt trong veo sạch sẽ, vô cùng nghiêm túc nhìn Hàn Phi.
“Em vẫn luôn coi đây là mẹ à?” Hàn Phi từng thấy những đứa trẻ mồ côi gọi nhân viên làm việc bằng mẹ, còn đứa trẻ coi một con búp bê vải là mẹ thì rất ít, nội tâm bọn chúng đa số đều bị tổn thương nào đó.
“Bà ấy chính là mẹ của em.” Cậu bé rất đáng yêu đặt một ngón tay lên môi: “Anh đừng nói với ai nhé, nếu không bọn họ sẽ cướp mẹ của em đấy, những đứa trẻ khác ở đây dường như đều không thể tìm thấy chính mẹ và bố của mình."
"Trước đây nói với em bên ngoài rất nguy hiểm chính là con búp bê vải này à?"
"Mẹ vẫn luôn bảo vệ cho em, nếu như không có mẹ, có lẽ em đã sớm bị..." Cậu bé đột nhiên che miệng lại: "Mẹ không cho em nói với người khác."
"Mẹ em là sợ em bị ức hiếp, nên mới không cho em nói chuyện này với những kẻ bắt nạt em, nhưng vừa rồi anh đã đỡ đá cho em, anh không phải người bắt nạt em, anh là bạn của em." Hàn Phi dắt tay cậu bé, núp ở bóng tối bên tường: "Bạn bè đều là người của mình, em có thể hiểu được không?"
Ở trong mắt những đứa trẻ này, trên người Hàn Phi có một loại khí chất đặc biệt, hắn giống như đại ca biết chơi nhất trong khu, khiến người ta không tự chủ được muốn chơi cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play