"Cảm ơn anh vừa rồi đã cứu tôi, từ nay về sau, mỗi ngày tan làm tôi sẽ mang cơm cho anh."
Con dao của Hàn Phi chỉ giết những tên đồ tể, khi ánh mặt trời chiếu vào trong ngõ, hắn cũng cất cán dao đi, sau đó cho tay mình vào trong ngực.
Người đàn ông vô gia cư thu mình lùi lại phía sau, vẻ mặt đầy kinh sợ.
Một lúc sau, Hàn Phi lấy ra năm trăm tệ: "Trời lạnh rồi, mua mấy cái chăn dày để đắp, nếu thật sự không được, hãy tìm một chỗ ở trước."
Người đàn ông vô gia cư không dám bước lên lấy tiền của Hàn Phi, anh ta kéo chiếc hộp gỗ, đi về phía bên kia của con ngõ.
"Một người vô gia cư không chấp nhận bố thí? Trước khi đi lang thang anh ta đã làm nghề gì vậy?" Hàn Phi để ý đến con chó của người vô gia cư, cho dù anh ta có nhếch nhác bẩn thỉu, áo quần rách rưới đến mấy, cũng vẫn đùa giỡn cùng con chó què mỗi ngày, dường như trên thế giới này chỉ có con chó mới đối xử bình đẳng với anh ta, hơn nữa con chó cũng khá sạch sẽ kia chính là toàn bộ tôn nghiêm còn lại của anh ta.
"Việc ổn thỏa nhất bây giờ là diệt khẩu, không cho Mười Ngón thông qua người đàn ông vô gia cư này tìm thấy mình, nhưng nếu mình làm như vậy thì có gì khác so với bọn chúng?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT