Sợi dây xích có dính lượng lớn lông động vật rơi vào hố sâu, nói ra cũng thật kì lạ, khi dây xích chạm vào những bông hoa kia, những bông hoa đỏ rực rỡ bắt đầu khô héo, mơ hồ có tiếng kêu gào của những người sống yếu ớt truyền ra từ những cánh hoa khô héo đó.
Những bông hoa này mọc trên xác chết, hấp thụ chất dinh dưỡng của tàn hồn còn sót lại, nở ra vẻ đẹp của nhân tính.
Từ trên cơ thể chúng có thể thấy được vẻ đẹp của nhân tính, cũng có thể nhìn thấy sự yếu đuối của nhân tính, khi thú tính hòa vào thì hoa không còn thuần khiết nữa mà bắt đầu khô héo đi.
Hàn Phi đã chuẩn bị xong xuôi, vị trí hắn chọn chính là đường đi của tám đầu, khoảng cách đường thẳng ngắn nhất so với tám đầu.
Nếu tám đầu muốn trốn trở lại hố sâu thì xác suất từ đây trở về là lớn nhất.
Nhìn thấy Hàn Phi sau khi mang dao đi khắp nơi, Bạch Tư Niệm nghĩ nên nhắc nhở thì tốt hơn, ở một khía cạnh nào đó, cậu ta thực sự là một người rất tốt: "Một mình anh e rằng không ngăn được nó đâu, có một câu thành ngữ được gọi là gì? Trứng chọi với đá?"
“Anh có trợ thủ rồi.” Hàn Phi không để cho mình tuyệt vọng, hắn nắm tay một bé gái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT