“Những chuyện tôi biết tôi đã nói hết với cậu rồi, cậu dính líu đến Nhện thì sớm muộn gì cũng bị liên lụy.” Ông lão ho khan vài tiếng, ông liên tục chặn ở cửa, từ đầu đến cuối đều không cho Hàn Phi vào nhà: "Các cậu sử dụng câu chuyện của cậu ta để quay phim chính là tìm đến cái chết, nếu không dừng lại, sớm muộn gì ai đó trong đoàn phim của cậu cũng sẽ gặp nạn."
Đôi mắt đục ngầu từ từ chuyển động, ông lão dường như đã nhìn thấy cảnh tượng ai đó chết thảm: “Tôi biết cậu không tin những gì tôi nói, nhưng chẳng mấy chốc các cậu sẽ nhận ra rằng, ngày và đêm của tòa nhà này hoàn toàn khác nhau."
Thấy Hàn Phi không hề dao động, ông lão cũng không thuyết phục nữa, nhưng ánh mắt nhìn hắn đã khác trước, cảm giác như đang nhìn một người chết.
“Ông à, ngoài ông ra, trong tòa nhà còn có bao nhiêu gia đình khác?” Hàn Phi lại muốn đi thăm những người khác.
"Những người đi được đều đã dọn đi, còn lại là người già sống đơn độc và bệnh nhân. Nửa bàn chân đã bước vào quan tài rồi, không thể giày vò được nữa, cũng không có liên lạc với nhau. Có khi ngay cả khi họ chết ở nhà, những người hàng xóm cũng sẽ không biết cho đến khi nó bốc mùi."
So với thành phố Tân Hỗ phồn hoa náo nhiệt, vùng ngoại ô này khắp nơi đều hoang vắng và đổ nát, những người già sống trong tòa nhà dường như đã bị thế giới bên ngoài lãng quên, hoàn toàn tách rời với bên ngoài.
"Thật sự là đáng sợ khi cô đơn không có người thân chăm sóc, cô độc đến cuối đời." Hàn Phi tìm trong nhà ra một tờ báo, viết lại số điện thoại của mình: "Ông ơi, đây là số điện thoại của cháu, nếu ông ở trong tòa nhà này gặp phải chuyện gì, hoặc nếu cần giúp đỡ, đều có thể gọi cho cháu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play