Thẩm Tu Lâm nói chuyện với Đông Phương Hiển một lúc lâu mới thả Thuỷ Bạch Sắc từ ý thức hải ra.
“Tại sao lại ném ta vào đó, nơi đó chẳng có gì vui để chơi cả.”
Thẩm Tu Lâm căn bản không trả lời mấy câu oán thán của nó, mà trực tiếp hỏi “Hướng này có năng lượng thể nào hữu dụng không?”
Thuỷ Bạch Sắc nhìn một chút, lại cảm nhận một lúc, mới nói “Nơi này cách vị trí của con rắn thối kia không xa lắm.”
Thẩm Tu Lâm gật đầu “Vậy đi nơi đó trước.”
Đông Phương Hiển cũng không có dị nghị gì, bọn họ đích xác có thể đi tìm một trong Thập Quang trước, thế nhưng Ngũ Sắc Thập Quang đều có bản thổ sinh vật bảo vệ. Như Thuỷ Bạch Sắc tiến hoá ra linh trí, bản thổ sinh vật rời đi, trường hợp như vậy kỳ thực cũng không phải nhiều.
Huống chi, Thập Quang không có linh trí như Ngũ Sắc, cho nên bản thổ sinh vật khẳng định đều ở đó, nếu như vậy, độ nguy hiểm khi đi tìm Thập Quang là khá lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT