Lời thật vốn không thích hợp nói ra, nhưng rồi Ôn Linh cũng bắt đầu lắp bắp, nói chuyện quanh co.
“Ta nghĩ kỹ rồi, suốt hai năm ở nước ngoài, tình cảm ta dành cho Cố Nam Việt cũng sớm phai nhạt. Chỉ là không cam lòng mà thôi, không cam hắn lại chọn Ôn Uyển Uyển thay vì ta. Giờ nghĩ lại, độc mỹ cũng không tệ.”
Tạ Kỳ Yến ánh mắt sắc bén nhìn nàng, khiến Ôn Linh thoáng chột dạ.
Dù biết lý do chỉ là bề ngoài, nhưng lòng không thích Cố Nam Việt thì thật, khiến nàng không còn cảm thấy bối rối.
Tạ Kỳ Yến chưa vội tin, nhẹ tiếng “hừ” mang chút ngạo nghễ.
“Ừm, hy vọng ngươi mãi giữ được cái vẻ thanh tỉnh ấy, đừng vội tin chuyện không rõ ràng, rồi ngồi trước mặt Cố Nam Việt trông mong gì đó, không thì đừng trách ta cắn chết ngươi.”
Ôn Linh trợn tròn mắt.
“Ngươi là chó đấy à, còn dám cắn người?”
Tạ Kỳ Yến cười khẽ, không giải thích thêm. Cứ để cho nàng hiểu, cũng không sai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT