Thế nhưng, Ôn Linh còn chưa kịp động thủ đã bị Cố Mục Thanh ấn xuống.
Nàng khó xử liếc nhìn Thẩm Cảnh Hữu đang đứng đó. Ôn Linh phát hiện động tác của nàng, lúc này mới nhớ ra. Đúng rồi, nàng đã quên mất. Chủ yếu là vì ở thời hiện đại, việc mặc hở cánh tay, hở chân đều rất bình thường, tư duy của nàng nhất thời không phản ứng kịp.
Ôn Linh nhìn về phía Thẩm Cảnh Hữu.
“Thế tử ra ngoài một chút, ta thoa thuốc xong cho A Thanh rồi sẽ tìm chàng.”
Thẩm Cảnh Hữu càng thêm tủi thân. Chỉ là đêm tối, ánh đèn lờ mờ, Ôn Linh không nhìn ra đôi mắt đỏ hoe của hắn.
Gọi hắn thì là một câu “Thế tử” khách sáo, còn gọi nàng ấy là “A Thanh”, thân mật đến thế. Thật sự muốn tức phát khóc. Thôi Dực An nói đúng, người đàn ông này quả thực quá nhiều tâm cơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT