Thấy Ôn Linh, Ôn Chỉ tiến lại đón. Các phu nhân, tiểu thư xung quanh đều đánh giá vị công chúa Tuyên Ninh vừa mới thành hôn này. Trong số đó, không ít người muốn xem trò cười của Ôn Linh, bởi chuyện thế tử Trấn Quốc công và công chúa Tuyên Ninh không hợp nhau thì chỉ cần là người để tâm đều biết.
Thế nhưng, nhìn công chúa Tuyên Ninh vẫn rực rỡ chói mắt như vậy, những người muốn xem kịch như họ ít nhiều đều cảm thấy khó chịu, trong đó có cả Ôn Chỉ. Thẩm Cảnh Hữu vốn là người không chịu quản giáo và xưa nay chướng mắt Ôn Linh. Cô ta nghĩ rằng hôn nhân của hai người chắc chắn sẽ như gà bay chó sủa, nhưng hiện tại xem ra lại không phải như vậy.
Đương nhiên, nghĩ đến những tin tức mình nhận được, Ôn Chỉ liền trấn an lòng. Chắc chắn Ôn Linh cũng chỉ đang cố gắng giữ thể diện thôi. Phụ hoàng cũng chẳng thực sự sủng ái Ôn Linh nhiều đến mức đó, nếu không thì rõ ràng biết hai người không hợp mà vẫn ban hôn.
Trong lòng họ đang vòng vo tam quốc, nhưng Ôn Linh không có hứng thú. Cô nhìn Ôn Li đang ngồi ở một bên khác của Ôn Chỉ. Ôn Li vẫn đang cười nói gì đó với Chung Uyển Tâm, ánh mắt ngây thơ trong sáng. Ôn Linh cảm thấy việc chứng kiến quá trình Ôn Li trọng sinh thật kỳ diệu.
"A Linh, sau hôn lễ em có khỏe không?"
Câu hỏi của Ôn Chỉ cắt ngang dòng suy nghĩ của Ôn Linh. Cô nhón một miếng điểm tâm, trả lời qua loa: "Cũng không tệ lắm."
Ở Quốc công phủ, Tô Nhu, người mẹ chồng, chưa từng làm khó cô, còn mọi chuyện đều đặt cô lên trước. Thẩm Cảnh Hữu tuy ghét cô công chúa này, nhưng lại được giáo dưỡng rất tốt. Dù có vẻ giương nanh múa vuốt nhưng chưa từng thực sự nói lời khó nghe hay làm gì đối với cô. Ngược lại, phòng của mình còn nhường ra cho cô ở, còn anh ta thì cuộn mình trong thư phòng trên sập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT