“Không thiếu một câu nào.”
Tạ Kỳ Yến nói câu đó nhẹ tênh, khiến Khương Vãn suýt bật cười vì sảng khoái. Tạ Kỳ Yến đúng là biết cách châm chọc.
“Tạ Kỳ Yến, anh đừng có quá đáng!”
Tạ Kỳ Yến còn chẳng buồn nhấc mí mắt, “Quá đáng ư? Lúc cô vừa chửi rủa sao không thấy quá đáng?”
Đổng Thanh Hàm cắn môi.
“Tôi muốn gặp ông nội.”
“Đương nhiên là được, cô chửi xong là có thể đi rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play