Enoch hít mạnh một hơi, tiếng khóc nức nở vỡ ra, cậu cầu xin ác long: “Đừng cắn ta mà…”
“Được rồi, ta không cắn đâu.”
Ác long đột nhiên dịu dàng đến lạ, hắn đáp ứng lời cầu xin của Enoch mà không chút do dự, còn nhẹ nhàng giải thích: “Ta có chút đói bụng thôi.”
Mới vừa trước còn nói ăn no rồi không ngủ được, giờ lại bảo mình đói bụng, ai mà tin chứ?
Dù sao Enoch cũng không tin, nhưng cậu không dám lên tiếng phản bác, chỉ biết chờ đợi ác long từ vai mình ngẩng đầu lên. Ngay khi hắn làm vậy, Enoch vội vàng co người lại, càng thu nhỏ lại, cố gắng làm mình nhỏ bé và vô hình trước mặt ác long, nhưng hành động này lại càng khiến cậu giống như một con búp bê trong tay ác long.
Achilles không để cậu xuống, mà vòng tay qua eo Enoch, kéo cậu lên đùi mình, rồi đứng dậy nói: “Đi thôi, chúng ta đi ăn.”
Cả hai duy trì tư thế ấy, bước ra khỏi phòng, đi về phía đại sảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play