“Nhưng thế cũng đã tốt lắm rồi, nếu không phải cấp trên biết được, có lẽ chẳng có hình phạt gì đâu, với một lính gác sắp lên cấp A, cậu ta làm gì trong Tháp cũng có quyền ưu tiên.” Lưu Phùng Xuân bất đắc dĩ thở dài.
Nghe xong lời của Lưu Phùng Xuân, Tịch Mục Dã lén lút lấy điện thoại ra lướt qua, quả nhiên tìm thấy tin nhắn từ “chị Nhân”: [Chỉ có thể gửi vào phòng giam nhưng em yên tâm, chị đã sắp xếp đối đãi đặc biệt rồi.]
Thấy vậy, Tịch Mục Dã an tâm cất điện thoại đi.
“Cái gì? Anh ta còn được thăng cấp A sao? Là cấp A luôn hả?” Hồ Bảo cảm thấy thật nực cười: “Vậy anh ta còn nguy hiểm hơn cả thú hoang nữa đấy!”
Điều này là sự thật, Sở Phi bắt đầu lo lắng, cho Tiêu Phương Dần cơ hội cũng đồng nghĩa với việc thêm một mối nguy hiểm. Những loài dị thú trong mô phỏng tuy thiếu đi tính hoang dã nhưng sức tấn công lại mạnh không thể tưởng tượng được, đến khi vào trong vết nứt thực sự, liệu họ có thể trốn thoát không?
Nhưng suy nghĩ nhiều cũng chẳng ích gì, Sở Phi quyết định trước tiên phải chăm sóc vết thương cho tốt, rồi sau đó tiếp tục huấn luyện.
“Được rồi, mọi người quay về nghỉ ngơi đi, để Sơn Tước nghỉ ngơi cho tốt.” Nói xong, anh nhìn Tịch Mục Dã, ra hiệu cùng về phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT