Thấy bóng Lưu Hỏa cuống quýt bỏ chạy, Quý Phong Yên rốt cuộc không nhịn được mà bật cười ra tiếng.
Được rồi, nàng thừa nhận bản thân có hơi chút trêu chọc quá mức, chỉ là… phản ứng của Lưu Hỏa thật sự quá mức thú vị, khiến nàng nhất thời không nỡ buông tha.
Thu lại nét cười, Quý Phong Yên quay sang nhìn về góc phòng, nơi có một sinh vật lông đen dựng đứng, đang co mình sát tường - chính là “Hạo Thiên Khuyển” trong truyền thuyết mà nàng vừa đặt tên.
Nàng mỉm cười bước tới, nhẹ tay lấy ra từ hồn ngọc không gian một viên đan dược sắc đỏ sẫm. Đan hoàn vừa hiện thân đã tỏa ra một mùi hương mê người, như lan như xạ, khiến không khí cũng trở nên mềm mại lạ kỳ.
Ánh mắt cảnh giác của Hạo Thiên Khuyển hay nói đúng hơn, chính là ấu thể Ám Dạ Ma Lang khẽ động. Đôi mắt lam sâu thẳm khẽ lóe lên ánh sáng, bản năng thúc đẩy nó tiến lên phía trước một bước, song lại lập tức lùi lại, như thể lý trí vẫn chưa buông tha phòng bị.
“Đừng sợ."
Quý Phong Yên nhẹ giọng nói, ngữ điệu dịu dàng tựa gió xuân:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT