Khi Quý Phong Yên đẩy cửa bước vào phòng chất củi, đập vào mắt nàng là một đống hỗn độn bừa bộn: nào bàn ghế mục nát, nào khúc gỗ đã nửa chừng hư thối, lại còn có cả chăn đệm rách nát vứt lung tung, trông thảm không nỡ nhìn.
Nàng khẽ cau mày: “……"
Quý Phong Yên tựa như đã quá quen với sự bất lực của đám đại nam nhân như Lăng Hạc, liền hối hận vì đã quá tin tưởng bọn họ có thể dọn dẹp đâu vào đấy.
Thở dài một tiếng, nàng chấp nhận số phận, lấy từ trong tay áo ra một xấp giấy trắng, không cần kéo khuôn cũng chẳng cần pháp bút, chỉ dùng đầu ngón tay xé từng tờ một cách dứt khoát, chẳng mấy chốc liền tạo ra mấy tiểu nhân giấy với đủ kích cỡ.
Tiếp đó, nàng gỡ lớp băng vải quấn ở ngón tay - chính là vết thương khi trước nàng tự cắt lúc còn trong núi rồi dứt khoát nặn ra một giọt máu tươi, hóa thành một viên huyết châu đỏ thẫm.
Chấm từng giọt máu ấy lên trán của những tiểu nhân giấy, nàng khẽ hất tay:
“Đi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play