Trong phủ Thành chủ, Lôi Mân vừa mới chọn xong một con tọa kỵ ưng ý, đắc ý hưởng thụ cảm giác quyền uy mà chỉ những người đạt tới cảnh giới “Diệt Thế Giả” mới xứng có. Chợt, một gia nhân hấp tấp tiến vào bẩm báo: Quý Phong Yên bất ngờ đến phủ.
“Ồ? Nàng lại dám đến?” Lôi Mân nhướng mày, khóe môi cong lên một nụ cười lạnh lẽo. Hắn liếc nhìn con tọa kỵ non đang hăng hái trong lồng sắt, rồi hờ hững nói:
“Ta cứ tưởng nàng ngu dại đến cỡ nào, nhưng đến cuối cùng chẳng phải cũng hiểu ra cả thôi? Không có tọa kỵ cường đại hộ thân, nếu nàng sau này ra chiến trường, tất là chết không nghi ngờ gì. Bất quá…”
Lời chưa dứt, đáy mắt Lôi Mân thoáng hiện lên một tia ác độc, chậm rãi nói tiếp:
“Con tọa kỵ này, dù giờ nàng có muốn, cũng chẳng dễ gì lấy được. Thật đáng thương… Với tư chất nàng như thế, e rằng vừa ra chiến trường đã ngã xuống. Tiếc thay cho một Quý Thành…”
Một tên hạ nhân bên cạnh liền phụ họa:
“Cũng chẳng đáng tiếc gì. Dù sao vẫn còn Thành chủ và Thiếu thành chủ ở đây. Dù cho tiểu thư Quý gia có chết nơi chiến trường, thiếu thành chủ là vị hôn phu, theo lẽ thường cũng sẽ là người tiếp quản Quý Thành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT