Quý Phong Yên khẽ nhướng mày, hoàn toàn chẳng để tâm đến ánh mắt kinh hãi của lão bản, chỉ mỉm cười nhàn nhạt, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía khối u mộng thạch thuần sắc đang đặt giữa phòng.
Lão bản trông thấy ánh mắt nàng, trong lòng bỗng chấn động, theo bản năng bước tới chắn ngang trước khối linh thạch, sắc mặt sa sầm, cao giọng nói:
“Vị khách này, nơi đây không phải chỗ ngươi có thể tùy tiện ra vào. Nếu còn không mau rời đi, đừng trách ta ra tay vô lễ!”
Quý Phong Yên bật cười khẽ, chẳng những không rời đi, ngược lại còn thong thả kéo ghế ra ngồi xuống ngay trước cửa. Nàng vắt chéo chân, khoanh tay trước ngực, từ tốn nhìn lão bản đang tức xanh mặt mà cười nói:
“Ngươi lấy nguyên thạch của ta, lại giở trò trong lúc đánh cuộc, giờ còn muốn làm khó ta? Ta thật sự muốn xem thử, ngươi có bao nhiêu bản lĩnh mà dám nói lời vô lễ với ta.”
Giọng điệu cuồng ngạo ấy khiến sắc mặt lão bản càng thêm khó coi. Hắn từ đầu tới chân đánh giá nàng một lượt, tiểu cô nương dáng người mảnh khảnh, xiêm y mộc mạc, trông thế nào cũng chẳng giống người có bối cảnh lớn lao gì. Nghĩ thế, khí thế trong lòng hắn lập tức vững vàng thêm vài phần.
“Cô nương à, nói chuyện thì phải có bằng chứng. Ngươi đừng vu khống người khác vô cớ. Chúng ta buôn bán đàng hoàng, sao có thể dám giở trò trong lúc đánh cuộc?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play