Vị đại hán từng trò chuyện với Quý Phong Yên lúc trước, giờ đây lại là người duy nhất trong cả cửa hàng âm thầm toát mồ hôi lạnh thay nàng.
Tô Linh Sanh khẽ liếc nhìn Quý Phong Yên, trong đáy mắt thoáng hiện vẻ đắc ý. Nàng ra hiệu cho chưởng quầy chuẩn bị sẵn một đống đá thô đã được tuyển chọn từ trước. Những tảng đá ấy lớn nhỏ bất nhất: có cái chỉ bằng quả trứng cút, lại có khối cao gần bằng nửa thân người.
“Bản cô nương không làm khó ngươi. Cược này, không tính ngoại hình, chỉ lấy giá trị linh khoáng bên trong để phân thắng bại, ngươi thấy sao?” – Tô Linh Sanh đứng khoanh tay, ánh mắt mang đầy kiêu ngạo.
“Được thôi.” – Quý Phong Yên nhún vai, đáp một cách nhàn nhã.
Tô Linh Sanh bật cười nhẹ, ra chiều đắc ý, trong khi những người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán.
“Tô cô nương nói nghe có vẻ công bằng, nhưng thực ra lại là ẩn giấu huyền cơ.”
Đám đông thì thầm. Đống đá thô kia nhìn bề ngoài có vẻ không khác nhau mấy, nhưng thực tế, có thể khai xuất ra được bao nhiêu linh khoáng, hay phẩm chất cao thấp thế nào, hoàn toàn không thể nhìn bằng mắt thường. Đặc biệt là với những khối đá quá lớn càng khó đoán nội hàm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play