Đại hán kia hơi ngẩn người, quay đầu nhìn tiểu tử nãy giờ vẫn im lặng không lên tiếng. Mày hắn nhíu chặt. Hắn lại liếc sang khối đá mà Quý Phong Yên vừa chỉ khối ấy tuy nhỏ hơn nhiều so với tảng đá trong tay hắn, song giá cả lại tương đương, mà bề ngoài lại gồ ghề lồi lõm, chẳng có chút khí tượng nào của linh thạch.
Lão chưởng quầy đứng phía sau thấy vậy, liền tằng hắng một tiếng, ánh mắt không vui đảo qua người Quý Phong Yên, lạnh nhạt nói:
“Vị tiểu huynh đệ này, ở chỗ chúng ta mua đồ, không có cái lệ để người ngoài tùy tiện chen lời.”
Quý Phong Yên chỉ nhún vai, mặt không đổi sắc, cũng chẳng biện minh điều gì.
Đại hán nghe vậy thì thoáng do dự. Rõ ràng đã chuẩn bị giao tiền, nhưng nghe lời nhắc của nàng, lại bất giác thu tay về.
Con vịt đến miệng lại vỗ cánh bay mất, khiến ánh mắt lão chưởng quầy càng thêm u ám, hận không thể lập tức đuổi nàng ra ngoài.
Giữa lúc đó, trong tiệm đã có không ít người chọn được đá, đang lần lượt tiến hành khai thạch. Song kết quả lại khiến người cười kẻ khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT