“Trời cũng không còn sớm, lát nữa tiểu Lưu Hỏa còn phải uống thuốc. Người đâu, tiễn khách.”
Quý Phong Yên không chút khách khí, dứt khoát hạ lệnh đuổi người.
Bị nàng ra mặt hạ lệnh đuổi khách, cha con Lôi gia – xưa nay được người khác nịnh bợ – lần đầu trong đời nếm trải cảm giác bị mất mặt đến vậy, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, gần như xanh mét.
Lôi Mân giơ tay chỉ vào nàng, giận dữ quát:
“Quý Phong Yên! Ngươi thật sự vì một tên tiểu tử không rõ lai lịch mà muốn hủy bỏ hôn ước với ta?”
Quý Phong Yên hơi nhướng mày, ngón tay trắng nõn đầy vẻ trêu chọc lướt qua gương mặt tinh xảo của thiếu niên đang nằm trên giường. Hành động ám muội ấy khiến Lôi Mân giận đến mức huyết quản trên thái dương giật giật.
“Tiểu tử không rõ lai lịch?” Nàng nhướng mày cười nhẹ. “Lôi Mân, ngươi nhìn cho kỹ, tiểu Lưu Hỏa nhà ta dung mạo thế này, há chẳng phải là hoa nhường nguyệt thẹn? Trên đời có bao nhiêu nam tử sánh được chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play