“Ngươi!”
Tô Linh Sanh giận đến phát run, thân thể cũng không khống chế được mà run rẩy. Lại bị Lôi Mân âm thầm ngăn lại, hắn tiến lên một bước, trầm giọng nhìn Quý Phong Yên, thần sắc âm u:
“Quý Phong Yên, vật ấy nếu là do ngươi giao dịch cùng thương đội, ta tự nhiên vô quyền can thiệp. Có điều… nể tình giao tình năm xưa, ta không thể không nhắc nhở ngươi một câu: Gốc Tịnh Đế Trường Tình này, từ sáng sớm đã bị Đại công chúa coi trọng. Nếu ngươi cứ thế rời đi, về sau chọc giận điện hạ, hậu quả thế nào… chỉ sợ phải để ngươi tự mình gánh chịu.”
Nghe đến đây, Quý Phong Yên chỉ nhàn nhạt cười, khóe môi cong lên một tia lạnh nhạt. Nàng ngẩng đầu, ánh mắt quét qua Lôi Mân như cười như không:
“So với lo lắng cho ta, chi bằng ngươi nên lo cho chính mình thì hơn. Nhiệm vụ chủ tử giao phó không hoàn thành, lại để người ngoài đoạt tiên cơ, các ngươi trở về, chỉ sợ cũng khó mà ăn nói được.”
Lôi Mân mặt mày hơi cứng lại, trong mắt hiện lên một tia lúng túng bị vạch trần, nhưng chỉ chớp mắt đã khôi phục trấn định.
Tô Linh Sanh còn muốn nói thêm điều gì, nhưng Lôi Mân lắc đầu ra hiệu nàng đừng vọng động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play