Lôi Tự vốn là hạng người âm hiểm độc ác, đến cả Quý Phong Yên cũng dám ra tay tàn độc, thử hỏi trên người hắn làm gì chẳng mang nợ máu chất chồng. 
Một kẻ như thế, ắt hẳn nơi cư ngụ cũng chẳng thể là nơi thanh tịnh hợp với người tu hành. Quý Phong Yên đối với hắn đã sớm chán ghét không thôi, làm sao lại tự mình muốn dọn tới ở cạnh hắn?
Lăng Hạc nghe nàng nói vậy thì hơi ngẩn ra, trong lòng đã sớm có phần chết lặng. Dù sao tiểu thư nhà mình xưa nay hành sự vốn khác người, hắn cũng dần quen rồi.
“Tiểu thư nói vậy cũng không sai,” Lăng Hạc gật đầu:
“nhưng có một số vật dụng trong phủ thành chủ vẫn cần người sở hữu, về sau mới tiện bề chưởng quản Quý Thành. Nếu tiểu thư đã không định dời đi, thì cũng nên cho người đến sửa sang lại viện này một phen.”
Quý Phong Yên không nói hai lời, đưa tay lấy mấy thỏi vàng trong hồn ngọc không gian ra, đặt trước mặt Lăng Hạc:
“Đi đi, chuyện này ta không rành, phiền Lăng đại ca thay ta thu xếp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play