Người đã ở trong nhà, sao có thể không ăn gì mà đã vội đi.
Lâm Chân gọi nàng lại: "Xiêm y cứ từ từ làm cũng được, Trần nương tử nên cẩn thận đôi mắt của mình, trời càng tối thì càng đừng nên động tay vào."
"Với lại, Trần nương tử, có phải ngươi sợ ta làm đồ ăn không hợp khẩu vị nên mới vội vã đi như vậy không?"
"Không phải, không phải." Trần nương tử vừa nãy thấy Lâm Chân làm trân châu, bỏ nhiều đường như vậy, sao có thể không ngon chứ, nhưng mà...
Lâm Chân dùng tài ăn nói khéo léo giữ người lại: "Đồ bán còn phải bán cho người ngoài ăn, người nhà mình sao lại không ăn được chứ. Trần nương tử với Tiểu Nghiêm nếm thử đi, coi như là giúp ta thử xem hương vị."
Trần nương tử làm sao mà chống đỡ được hắn, nhìn gương mặt tươi cười của Lâm Chân, đành ngồi trở lại chỗ cũ.
Lâm Chân vớt trân châu đã nấu chín ra, đổ vào nước lạnh để làm lạnh. Sau đó, hắn đun nước pha loại trà lá ngon nhất đã mua từ trước, rồi mang sữa dê đã nấu từ tối qua sang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT