"Từ thôn quê đến..." Thái Kim Châu nói một câu đầy ẩn ý, chỉ vào bảy tám hộp phấn mặt vừa thử, "Ta muốn hết chỗ này."
Một hộp phấn mặt có thể dùng được một hai năm, bảy tám hộp thì không biết đến năm nào tháng nào mới dùng hết.
Tại Cửa hàng son phấn, lão bản nương thầm cảm thán, quả không hổ là tiểu thư quan gia từ phủ thành đến, tiền bạc rủng rỉnh. Nàng không nói hai lời, lấy hộp tinh xảo trang điểm phấn mà Thái Kim Châu chỉ vào, sau đó dùng hộp lớn đựng lại đưa cho nha hoàn bên cạnh Thái Kim Châu: "Phu nhân đi thong thả."
Thái Kim Châu liếc cũng không liếc nàng, vứt lại khăn rồi đi.
Đứng ở bậc thềm, Thái Kim Châu bất giác nhìn về phía Lâm Chân đã đi trước một đoạn, chỉ thấy bóng lưng hắn, nhớ lại những tin tức nàng nghe được.
Chồng nàng trước kia cưới một ca nhi, cũng họ Lâm, nghe nói lớn lên rất đẹp. Nếu không phải bà mẫu liên tục nhét nha hoàn vào phòng chồng nàng, lại vin vào cớ ca nhi kia 1 năm không sinh được con mà hưu hắn, có lẽ hai người giờ còn ân ái mặn nồng.
Phụ thân Thái Kim Châu là tiểu lại không có tiếng tăm trong nha môn phủ thành, chuyên quản về đồng ruộng. Tuy rằng nghe không hay, nhưng đã khác hẳn dân thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT