Hắn cảm thấy nên đưa Cố Xuyên Tử đến trường học đọc sách, không cần học thành đại văn hào, ít nhất sửa lại những ý nghĩ cực đoan trong đầu.
Hắn thật sự không muốn sau này có thêm một đứa con riêng là vai ác, nghĩ thôi đã thấy đau đầu.
Còn việc Cố Xuyên Tử có muốn ở cùng hắn hay không, còn phải hỏi ý kiến Cố Xuyên Tử.
Dù sao trẻ con thời xưa đều trưởng thành sớm, 15-16 tuổi là có thể cưới vợ, cũng không chậm trễ hắn bao nhiêu.
Hai cha con, một người ngủ ở phòng bên trái, một người ngủ ở phòng bên phải, đến khi gà gáy lần thứ hai mới miễn cưỡng mở mắt.
Như đã nói tối qua, hai người thu dọn rồi đến nhà Thôn trưởng mượn xe bò, sau đó ra trấn mua hương nến tiền giấy, tiện đường đến y quán, nói với chưởng quầy rằng trong nhà có việc nên phải hoãn lại, tiền thuốc chắc phải hai ngày nữa mới trả được.
Dù chưởng quầy thích món lẩu cay của Lâm Chân, nhưng không thích bị nợ tiền, Lâm Chân nói nếu 2 ngày sau không có tiền trả, sẽ đưa công thức lẩu cay cho chưởng quầy, chưởng quầy mới đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play