Trên cổ tay hắn có vết thương sâu đã đóng vảy, trên mặt thì bầm tím...
Nếu không phải hắn còn thở ra chút hơi ấm, Lâm Chân đã nghĩ...
Tay Lâm Chân run run cởi áo bông, khoác lên người Cố Xuyên Tử, vừa định ôm Cố Xuyên Tử đứng dậy, Cố Xuyên Tử hé mắt nhìn hắn, tay bám chặt vào bia mộ, khiến vết thương trên cổ tay rỉ máu.
Lâm Chân ôm chặt Cố Xuyên Tử vào lòng: "Cha ngươi vẫn luôn ở đây, ngươi xem, hắn sẽ không đi đâu cả, ta đưa ngươi về nhà."
Cố Xuyên Tử có đôi mắt sắc bén như dao băng, nhìn hắn sâu thăm thẳm. Mặc kệ Lâm Chân cố gắng thế nào, cũng không thể gỡ ngón tay Cố Xuyên Tử ra.
Lâm Chân tức đến muốn ngất xỉu vì đứa nhỏ này. Với tình trạng này, lẽ ra hắn nên nhanh chóng tìm đại phu để xem còn sống được không!
Hắn cúi đầu nhìn Cố Xuyên Tử, chỉ vào mộ Cố Đại nói: "Cha ngươi ở ngay đây, ngươi muốn để hắn thấy con mình chết trước mặt sao!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play