Sự chú ý của Cha Lâm lập tức bị món lẩu cay thu hút, mấy ngày nay ông vẫn luôn lo lắng, thấy Lâm Chân cuối cùng cũng có chủ ý, liền nói: "Được."
Ăn cơm tối xong, Lâm Chân đem xương ống mua về rửa sạch sẽ, bỏ vào nồi, rồi dùng vải bố gói những loại hương liệu mới mua hôm nay lại, thả vào trong nồi.
Canh ngao sau khi nấu xong được điều chỉnh thành hai loại khẩu vị: cay rát và thanh đạm. Vì không có ớt, chỉ dùng thù du để tạo vị cay, nên độ cay của canh cay rát trong mắt Lâm Chân chỉ đạt mức cay nhẹ. Có điều, người Lâm gia sau khi ăn đều mồ hôi nhễ nhại, nhưng ai nấy đều không nỡ buông đũa, vừa ăn vừa uống nước ừng ực.
Lúc này Lâm Chân mới nhớ ra, tất cả những gì liên quan đến hương liệu, hương vị đều là hàng xa xỉ tượng trưng ở thời cổ đại.
Bởi vì hương liệu không thể dùng để ăn no bụng, đối với người nhà quê mà nói thì không quan trọng, họ căn bản sẽ không tốn công sức vào việc đó, đến cơm còn ăn không đủ no, nói gì đến chuyện ăn ngon.
Thấy người nhà họ Lâm ăn đến nỗi trong chén canh cũng không còn một giọt, Lâm Chân biết việc làm ăn của mình sẽ thành công, liền xắn tay áo lên chuẩn bị những công việc khác.
Măng khô, nấm mèo thì Lâm gia có, Cha Lâm bảo Lâm Chân cứ việc lấy dùng, nhưng Lâm Chân nhất quyết đưa 15 đồng, vì thế Cha Lâm suýt chút nữa trở mặt với hắn.
Lâm Chân không tránh mặt Lâm đại tẩu, Lâm nhị tẩu mà nói thật, tuy rằng không phải nhiều nhặn gì, nhưng dù sao hắn cũng đã xuất giá thành gia, nếu lấy về ăn thì không sao, nhưng mang đi buôn bán kiếm tiền thì khó ăn nói với Lâm đại tẩu, Lâm nhị tẩu.
Dù sao trong nhà này không chỉ có Cha Lâm và Lâm phụ làm việc, Lâm đại tẩu, Lâm nhị tẩu hai nhà cũng cả ngày cúi mặt xuống đất, lưng hướng lên trời mà làm, dù không để bụng chút ít này hôm nay, về sau cũng khó tránh khỏi ly tâm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play