Trong phòng lập tức chìm vào tĩnh mịch, người quen biết ra đi theo cách như vậy, ai cũng không thể chấp nhận.
Chung Nghiêm đặc biệt trầm mặc, hắn lộ ra vẻ tinh thần sa sút chưa từng có.
Vương Khâm nói: "Chúng ta còn may mắn, sau đó không gặp lại bọn bạo phỉ đó, nhưng không có nước, không có ăn, chúng ta đến sức đào rễ cây cũng không có, chỉ có thể vơ cỏ dại trên đường mà ăn."
Cũng chính là khi bọn họ kiên trì được bốn năm ngày, tuyệt vọng lên đến đỉnh điểm, ngã trên mặt đất chờ chết thì nhìn thấy Lâm Tiểu Yêu xuất hiện, lúc đó hắn chỉ còn nửa cái mạng.
Vương Khâm không thể quên được dáng vẻ của Lâm Tiểu Yêu khi đó, hai mắt không chút thần thái, cổ và tay đầy máu, quai sọt hằn sâu vào vai vì cọ xát lâu ngày.
Hắn dường như không thấy bọn họ, chỉ là trượt chân khi đi trên đường núi, từ sườn núi ngã xuống chân núi, vừa vặn rơi xuống bụi cây cạnh bọn họ.
Nhờ có chút ít nước và lương thực trong sọt của hắn, mấy người mới có thêm sức lực, đến được sông Mã Kim Hà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play