Lâm Chân cảm thấy lạnh cả người. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến một thảm họa một cách trực quan như vậy. Mạng người lúc này rẻ mạt, không đáng một xu. Chỉ vì một miếng ăn, một ngụm nước, người ta có thể đánh nhau đến vỡ đầu chảy máu.
Nhìn cái xác chết đã thối rữa vài ngày chắn giữa đường, Lâm Chân kéo chiếc khăn vải trên cổ lên che mũi, cùng mọi người khiêng xác chết sang một bên.
Những người cũng đang trên con đường này không hề liếc nhìn hành động của bọn hắn, nhưng có không ít kẻ dòm ngó con ngựa và con la của bọn hắn.
Đó là thịt, thứ thịt có thể lấp đầy bụng.
Nếu không phải cả đoàn người Lâm Chân đều là những thanh niên trai tráng khỏe mạnh, có lẽ đã bị xâu xé từ lâu.
"Cố Lẫm, nghỉ ngơi ở đây thôi."
Lâm Chân nhìn thấy một khoảng rừng cây xơ xác hiếm hoi, bèn ôm đứa bé đang khóc ngằn ngặt xuống xe ngựa. Đứa bé này rất ngoan, chỉ khóc khi đói hoặc đi vệ sinh, còn lại thì luôn cắn ngón tay nhỏ xíu nhìn Lâm Chân, khiến lòng hắn vơi đi phần nào áp lực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play