Mấy người thấy khuyên không được Thái Kim Châu, dứt khoát nửa đẩy nửa kéo lôi nàng đi.
Lâm Chân quay sang viên phu lang nói: "Cảm ơn Dư phu lang đã bênh vực lẽ phải."
Viên phu lang xua tay: "Không làm chuyện trái lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa. Mấy người không quy củ kia vốn dĩ là lẻn vào, dù ta không ở, ngươi cũng có thể ứng phó."
"Lời thì nói vậy, nhưng mấy ai làm được. Ta nhất định phải tạ Dư phu lang." Lâm Chân thấy hợp ý với viên phu lang này, lấy từ trong gói bánh vừa mua một cái đưa cho hắn, "Lễ mọn lòng thành, Dư phu lang chớ từ chối."
Ngày thường, người muốn làm quen với viên phu lang rất nhiều, hễ có chút quan hệ là muốn bám lấy ngay, chưa từng có ai như Lâm Chân, chỉ dùng một cái bánh, nói là lễ mọn lòng thành, như thể cảm kích thật lòng nhưng chỉ đến hôm nay, thật tiêu sái dứt khoát.
Dư phu lang Cười Cười, nhận lấy bánh: "Không làm phiền nữa, chúng ta vào đình nghỉ ngơi một lát đi, đi một đoạn đường dài như vậy chân ta đau quá."
"Phải đó, trước kia ta còn có thể vác giỏ đi mấy chục dặm đường núi, đến phủ thành mấy năm da dẻ được nuông chiều, mới đi một lát đã thấy mỏi nhừ." Lâm Chân gọi cả nữ nhân vẫn đang đi cùng mình, ngồi vào đình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play