Bác sĩ thú y lặng lẽ cất dụng cụ cho uống thuốc vào. Xem ra thứ này không dùng được rồi.
Ôn Dữu Nịnh cũng không ngờ chú chó Đức lại uống thuốc dứt khoát đến vậy. Cô còn chưa nói hết câu mà viên thuốc đã gần đến dạ dày bé rồi.
Uống thuốc xong, chú chó Đức lại dựa vào lòng Ôn Dữu Nịnh, cái đuôi sau lưng lúc ẩn lúc hiện.
Ôn Dữu Nịnh nhìn vào đôi mắt mong chờ của bé, khẽ cong môi, xoa xoa tai chú chó: "Giỏi quá, em đúng là chú chó lợi hại nhất mà chị từng thấy đấy!"
"Ô!" chú chó Đức ngẩng đầu ưỡn ngực.
Ôn Dữu Nịnh xé một miếng thịt khô cho chú chó. Mấy miếng thịt này vốn được mua để bé gặm trên đường về, giờ thì tiện thể làm phần thưởng sau khi uống thuốc.
Miếng thịt khô dai dai trong miệng chú chó Đức mềm như bông gòn, cắn một cái là đứt. Nhưng sau khi cắn một miếng lớn, việc nhai lại hơi khó khăn, chú chó phải dùng hai chân trước ôm miếng thịt lớn để nhai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play