【 Xong đời! Sở bình hoa lại định giở trò gì đây! 】
【 Sở bình hoa tránh xa nam thần của tôi ra! 】
【 Vua ăn vạ mau cút! Đừng có động vào Bệ hạ nhà tao! 】
Trên bãi biển nắng gắt chói chang, một thanh niên dáng người thon dài, mặc áo sơ mi trắng, chậm rãi tiến lại gần người đang ngồi dưới ô che nắng. Tay cậu cầm một chai nước, cất tiếng hỏi người dưới ô: “Anh Lục, anh uống không ạ?”
Chỉ vì cảnh này, trên màn hình điện thoại bé nhỏ lập tức hiện lên vô số bình luận đủ màu sắc.
Càng lướt xuống dưới, những bình luận càng lúc càng khó nghe.
“Tiểu Sở, cậu tắt bình luận đi.” Người đàn ông trung niên với vẻ ngoài bình thường liếc nhìn thanh niên bên cạnh, thấy cậu không có phản ứng gì, bèn tiếp tục nói.
“Mấy người xem này cũng thật là, ăn nói chẳng chừa chút đức nào, chẳng phải chỉ là nói chuyện với Lục ảnh đế một câu thôi sao.”
Lục ảnh đế Lục Thuân, năm nay 27 tuổi, nhưng đã ra mắt được mười năm, giành vô số giải thưởng, và vẫn là người đàn ông có nhan sắc đỉnh cao, được cả giới giải trí công nhận.
Đẹp trai, giàu có lại còn độc thân, quả thực là hình mẫu lý tưởng chạm nóc của giới giải trí.
Vì vai diễn vị hoàng đế thiên cổ thuở mới ra mắt, nên được người hâm mộ gọi là Bệ hạ.
“Không cần đâu,” Sở Vân Tễ ngồi trên sofa, mắt không rời điện thoại, phớt lờ những bình luận quá khích đó.
Người đàn ông trung niên không ngờ Sở Vân Tễ lại không nghe lời mình, thầm nghĩ trong lòng, ôm được đùi nhà họ Tạ rồi có khác, dám nói chuyện với quản lý như ông ta kiểu đó.
Dù trong lòng rất khó chịu, nhưng nghĩ đến nhiệm vụ cấp trên giao, ông ta vẫn tiếp tục bắt chuyện với Sở Vân Tễ.
“Nghe nói hai ngày nay cậu nghiên cứu 《Kinh Dịch》, có ngộ ra được điều gì không?”
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại "keng keng keng" liên tục vang lên. Là điện thoại của người quản lý. Ông ta vừa cầm điện thoại lên.
“Ra ngoài mà nghe.” Sở Vân Tễ đang dán mắt vào TV, thản nhiên nói.
Nghe những lời này, mặt người đàn ông trung niên biến sắc liên tục, cuối cùng vẫn đi ra ngoài, nhưng lúc đóng cửa đã không nhịn được mà đóng sầm một tiếng “RẦM” thật lớn.
Trong khi đó, trên màn hình, chàng thanh niên cầm đồ uống vừa bước vào bóng râm của chiếc ô thì loạng choạng, còn Lục ảnh đế đeo kính râm đen ngồi phía trước không hề nhúc nhích. Chàng thanh niên cùng chai nước trong tay đều ngã sõng soài trên đất.
Lúc này, bình luận toàn một màu hả hê.
【 Cười chết tôi, ngã chổng vó, Lục ảnh đế thèm liếc mắt một cái đâu, hả hê quá đi ha ha ha ha! 】
【 Còn muốn ké fame Bệ hạ à, đấy, báo ứng nhãn tiền. 】
【 Fan họ Tạ ghé qua cho hay, buồn cười thật sự ha ha ha ha ha. 】
【 Sở Vân Tễ đúng là vua ăn vạ mà, đường bằng cũng ngã cho được. 】
Khác với những bình luận cười hô hố, Sở Vân Tễ - người đang bị thiên hạ châm chọc trước màn hình - đưa tay vuốt thanh tua tiến độ, kéo ngược lại một chút, đúng vào khoảnh khắc nhân vật trong TV sắp ngã thì nhấn nút tạm dừng.
Cậu có thể cảm nhận được, đúng là nguyên chủ cố tình lao về phía trước, nhưng có lẽ do biên độ động tác quá lớn, không kiểm soát được lực, nên mới ngã sõng soài như vậy.
Sở Vân Tễ trầm ngâm.
Vậy nên, vận xui hiện tại của cậu căn bản không phải do nguyên chủ.
Sở dĩ nói người trong show là nguyên chủ, là bởi vì tuy cậu cũng tên Sở Vân Tễ, nhưng lại không phải chủ nhân ban đầu của cơ thể này. Theo cách nói trên mạng, thì hẳn là trùng sinh hoặc xuyên không.
Nhưng, là người trong Huyền Môn, cậu lại nghiêng về hai chữ "đoạt xá" hơn.
Sở Vân Tễ cậu đến từ một thế giới khác, một thế giới khác hẳn với nơi này – nơi linh khí cạn kiệt, được gọi là thời Mạt Pháp.
Thế giới cũ của cậu cũng là thời đại khoa học kỹ thuật, nhưng linh khí dồi dào. Còn bản thân cậu là vị môn chủ ốm yếu của một môn phái Huyền Môn cổ xưa, gánh trên vai trọng trách phục hưng môn phái.
Mang thân thể bệnh tật triền miên, cuối cùng tuy môn phái được phục hưng, nhưng cậu cũng vì tâm lực suy kiệt mà qua đời.
Còn nguyên chủ lại là một người hoàn toàn khác cậu.
Theo thông tin từ người quản lý và những gì cậu tự tìm hiểu được, nguyên chủ năm nay 23 tuổi, là trẻ mồ côi, lớn lên ở viện phúc lợi, học xong chương trình giáo dục bắt buộc thì nghỉ học đi làm.
Sau này, lận đận mãi mới vào được giới giải trí. Năm 18 tuổi, nhờ vai nam thứ tư trong một bộ web drama, cậu ta cũng nổi tiếng được một thời gian.
Tiếp đó, cậu ta ký hợp đồng với công ty giải trí hiện tại, và cứ thế đi theo hình tượng mà người quản lý xây dựng.
Suốt 5 năm, tuy không nổi đình nổi đám, nhưng nhờ khuôn mặt cũng thuộc hàng top trong giới giải trí, cùng với việc bám fame, ăn vạ các ngôi sao lưu lượng khác, cũng coi như là "hắc hồng".
Tuy nhiên, những người hâm mộ ban đầu có được nhờ web drama cũng vì thế mà thất vọng tột độ, lũ lượt "leo tường" (thoát fan), hiện tại chỉ còn lại một ít fan vì nhan sắc và một đám anti-fan đông đảo.
Đây đã là ngày thứ năm Sở Vân Tễ trùng sinh. Cậu vô cùng thắc mắc về việc mình đột nhiên trùng sinh vào cơ thể này, bởi vì khi cậu tỉnh lại thì phát hiện nguyên chủ đã chết, bước đầu phỏng đoán là đột tử.
Cậu cũng không tìm thấy linh hồn của nguyên chủ trong cơ thể này, dù chỉ là một chút linh thức còn sót lại.
Sở Vân Tễ đã dùng Thượng Thanh Truy Hồn Thuật – một bí thuật của Huyền Môn, cũng không tìm thấy chút dấu vết nào của hồn thể nguyên chủ.
Ngoài ra, cậu phát hiện tướng mạo và sinh thần bát tự của nguyên chủ giống hệt mình, cứ như thể cơ thể này được chuẩn bị sẵn cho cậu vậy.
Cậu có linh cảm việc mình trùng sinh tuyệt không phải ngẫu nhiên, nhưng lại không cách nào nhìn thấu thiên cơ đã bị che giấu này, nên dứt khoát không nghĩ nữa.
Có điều, từ khi trùng sinh, cậu cũng phát hiện vận khí của mình tệ đi một cách khó hiểu. Đi đường tự dưng vấp ngã, uống nước lã cũng nghẹn, đúng là xui xẻo tận cùng.
Ban đầu cậu tưởng là do vận khí của nguyên chủ kém, nhưng qua nghiên cứu vừa rồi, cậu phát hiện vấn đề không nằm ở nguyên chủ.
Vậy thì chỉ có thể là do chính cậu.
Khó khăn lắm mới thoát khỏi thân thể ốm yếu, không ngờ lại xui xẻo đến mức này, có lẽ đây là cái giá phải trả cho lần trùng sinh này chăng?
Dù xui xẻo, nhưng cơ thể của nguyên chủ khỏe mạnh hơn cơ thể cũ của cậu rất nhiều, điều này khiến cậu vô cùng hài lòng.
Nghĩ đến đây, Sở Vân Tễ mỉm cười. Chỉ là xui xẻo thôi mà, chỉ cần cậu chăm làm việc thiện, vẫn có thể cải vận. Nếu không được nữa thì mỗi ngày vẽ một lá bùa cải vận mang theo người là xong.
Nhưng khi ngẩng đầu lên khỏi màn hình điện thoại, nhìn quanh một lượt, cậu lại cười không nổi nữa.
Có lẽ đây là một cái giá khác của việc trùng sinh – không có tiền.
Cậu thật sự không hiểu nổi, tại sao nguyên chủ lại bị người ta lừa, vay đến hai trăm triệu để đầu tư.
Nguyên chủ còng lưng trả nợ suốt hai năm, chẳng những không trả được bao nhiêu, mà còn "vinh quang" đột tử, để lại cho cậu cái mớ hỗn độn này.
Trước khi biết tin này, cậu đã định đời này sẽ làm một con cá mặn, vui vẻ ăn no chờ chết.
Nhưng hai ngày trước, sau cuộc điện thoại đòi nợ của ngân hàng, cơ thể này dường như mới ý thức được vấn đề, truyền thông tin đó lên não cậu.
Cậu run run rẩy rẩy nhập mật khẩu thẻ ngân hàng, sau đó một giọng nữ máy móc lạnh băng vang lên:
—— “Số dư của quý khách là 521.33.”
Một con số lẻ loi đến đáng thương.
Để giải quyết vấn đề cơm áo gạo tiền, cậu chỉ có thể hành nghề cũ: xem bói trên cầu vượt.
Hôm qua mới mở hàng đã giúp một cụ ông tìm lại được di vật của vợ, cụ ông đó còn đặc biệt xin WeChat của cậu, nói sẽ giới thiệu khách cho cậu.
Hôm nay, ban ngày cậu lại giúp một cụ bà tìm được chú mèo con nghịch ngợm chạy mất, đang treo mình đánh đu trên cây.
Tuy cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng cũng coi như tạo được chút danh tiếng trên cầu vượt.
Kết quả là sau hai ngày, cậu kiếm được 22 đồng.
Huyền Môn ở thế giới này đúng là ngành nghề suy thoái mà!
Nhưng trái ngược hẳn, Sở Vân Tễ phát hiện ngành giải trí ở đây lại hái ra tiền.
Một ngôi sao hạng ba bình thường một năm cũng kiếm được 3 triệu. Nguyên chủ cày cuốc bốn năm, không kể ngày đêm tham gia show truyền hình, đóng mấy vai linh tinh, nếu không bị quản lý bóc lột, có lẽ cũng trả gần xong nợ rồi…
Dù sao thì cũng khiến cậu thấy nhẹ nhõm hơn chút.
Nghe nói thu nhập một năm của sao hạng A toàn tính bằng trăm triệu, cậu quyết định ngay, sẽ tiếp tục con đường showbiz của nguyên chủ, nỗ lực từ một bình hoa hạng ba trở thành bình hoa hạng nhất.
Đối với cậu mà nói, việc cấp bách bây giờ là phải nhanh chóng nổi tiếng, trả hết nợ cho công ty rồi chuồn.
Đợi mọi việc xong xuôi, cậu vẫn sẽ nằm thẳng cẳng làm một con cá mặn, hưởng thụ cuộc sống cho thật đã.