Quận Chúa, nô tỳ đã dạy Quận Chúa bao nhiêu lần rồi, sao Quận Chúa cứ không nhớ vậy?
Lúc nào cũng bênh vực cho những kẻ ti tiện này?"
"Quận Chúa không nhớ lâu, vậy đưa tay ra đây!"
Vinh Ý Quận Chúa nghe vậy thì run lên, đôi mắt xinh đẹp ngấn lệ, vốn dĩ sắc mặt đã tái nhợt nay càng thêm trắng bệch, nàng run rẩy đưa bàn tay nhỏ bé ra, cầu xin bà lão bên cạnh: "Ma ma, người châm Vinh Ý nhiều cái một chút, có thể đừng đánh chết họ không?"
Đỗ ma ma túm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, vén tay áo lên, rồi dùng chiếc kim nhỏ đâm mạnh vào cánh tay trắng nõn của tiểu cô nương.
Tiểu cô nương cắn môi, tiếng rên đau đớn nghẹn trong cổ họng, nhưng không dám hé ra một lời.
"Quận Chúa thật là coi lời nô tỳ nói như gió thoảng bên tai!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play