Tôn Vân thì ngủ ngon giấc.
Tưởng Thiệu lại trằn trọc cả đêm.
Giường khách điếm nhỏ, hắn sợ đè vào bọn trẻ và Tôn Vân, nên cả đêm đều dính sát vào tường, không dám động đậy.
Hắn bị liệt không nhẹ, có điều chỉ liệt nửa người dưới, nửa người trên vẫn cử động được.
Tưởng Thiệu nhìn hai đứa con cuộn tròn trong lòng Tôn Vân, tư thế ngủ lộ rõ vẻ quyến luyến.
"Cho nên trẻ con vẫn là trẻ con, dù trước kia nàng đối xử tệ bạc với chúng, hiện tại nàng chỉ cần đối tốt mấy ngày, bọn nhỏ liền quên hết đau khổ, một lòng yêu thương nàng, không muốn rời xa."
"Vì bọn trẻ, hắn cũng muốn cho bản thân một cơ hội, khắc phục sự chán ghét với thân thể này, tương lai sống tốt với nàng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT