Nữ nhân đến bên Tôn Vân, Tiền đại nương vội giới thiệu: "Gọi Tôn đại phu đi con!"
"Làm phiền Tôn đại phu!" Nàng tuy có chút kinh ngạc, nhưng vẫn cung kính chào hỏi, thật sự là chuyện hôm qua của Tôn Vân đã khiến mọi người chấn động. Họ vẫn là lần đầu thấy có người dùng tính mạng để đảm bảo mình nhất định có thể cứu người.
Nhìn ra vẻ nghi hoặc trên mặt nàng, Tôn Vân ôn tồn giải thích: "Ở nhà ta là mẹ của mấy đứa trẻ, các ngươi gọi ta là hài tử nương hoặc Tưởng gia nương tử đều được. Nhưng đến khám bệnh thì ta là đại phu, nên vẫn là gọi ta Tôn đại phu thì hơn. Như vậy ta mới có thể luôn nhớ mình là một đại phu..."
Lời này của nàng khiến hai nữ nhân trong nhà rất kính nể, kỳ thật Tôn Vân chỉ là không thích cái tên Tưởng gia nương tử mà thôi. Địa vị của nữ nhân thời xưa quá thấp kém, lấy chồng rồi ngay cả tên họ của mình cũng không xứng có.
Tôn Vân dỗ đứa bé rồi đưa tay ra bắt mạch, lại tỉ mỉ hỏi tình hình, ho khan như thế nào, có đờm không... Mẹ đứa bé kể lại từng việc, Cung đại nương cũng thỉnh thoảng bổ sung vài câu, Tôn Vân lại hỏi thêm cảm nhận của đứa bé, cuối cùng kết luận: "Là chứng ho lao."
Lời này vừa ra, sắc mặt hai nữ nhân liền thay đổi.
"Sao lại là ho lao, lão lang trung rõ ràng nói là hỏa khụ..." Cung gia nương tử run run môi nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT