Sáng sớm ngày hôm sau, Tịnh Xu được mẫu thân gọi dậy, Uông thị gấp rút qua đó cũng để hỏi con gái tối qua như thế nào. Cả ngày hôm qua bà không chợp mắt được, buổi tối thực sự chịu không nổi mới giao cho Tịnh Dục chờ cửa đón muội muội, bà đi ngủ trước.
“Không phải kể hết cho cha nghe rồi sao?" Tịnh Xu dụi mắt ngồi dậy.
 “Ông ấy gấp gáp đi thượng triều, chỉ kể qua loa."
Tịnh Xu đành kể lại sự việc một lần nữa, lúc kể, nàng luôn chú ý sắc mặt của mẫu thân, nàng rất muốn biết cùng làm mẹ với nhau, mẫu thân sẽ có thái độ gì.
 Ai ngờ mẹ nàng chẳng có chút bất ngờ nào, chỉ thổn thức: “Bệnh nặng ốm lâu con mệt mỏi vắng bóng[1], người xưa nói không sai.
[1]Nguyên văn: ý chỉ người già bệnh nặng, nằm lâu trên giường
 bệnh thì dù con cái có hiếu đến đâu đi nữa cũng không có mặt chăm sóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play