"Xem ra còn kém chút hỏa hầu."
Kế Duyên thốt ra một câu, Trọng Bình Hưu bên cạnh cũng khẽ gật đầu đồng tình.
Tựa như chứng minh cho lời của Kế Duyên và Trọng Bình Hưu, ngọn Vô Lượng Sơn rung chuyển một hồi rồi dần im ắng. Làn da màu đồng cổ của Tả Vô Cực giờ phút này ửng đỏ, bốc lên hơi nước.
"Hít... thở... Hít... thở..."
Tả Vô Cực thở dốc mấy hơi, rồi buông tay, cúi đầu nhìn mặt đất. Dù vừa rồi cảm giác được buông lỏng, nhưng vị trí rễ đại thụ vẫn không hề có vết nứt nào, cả cây cổ thụ trông vẫn y như cũ.
Tả Vô Cực không nản lòng, bởi hắn cảm nhận được sự liên kết với cây cổ thụ này. Hiện tại chưa nhổ được chỉ là bản lĩnh còn chưa đủ, không phải do đối phương không nhận hắn.
"Kế tiên sinh, Trọng tiên trưởng, xem ra tại hạ vẫn cần phải rèn luyện thêm bản lĩnh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play