Rời khỏi Thiên phủ thành, đi chẳng được bao xa, bên ngoài đã ngập tràn ruộng đồng cây cối. Một màu xanh biếc trải dài, tiếng chim hót líu lo dần át đi sự ồn ào náo nhiệt chốn thành thị.
Khác với đường thủy tấp nập của Xuân Huệ Phủ, quy mô ruộng đồng bên ngoài Quân Thiên phủ thành cũng được xem là tương đối tráng lệ, dù Kế Duyên chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ.
Cái tên Nguyên Tử Hà luôn khiến Kế Duyên không khỏi nghĩ đến Viên Tử Phô của Xuân Huệ Phủ, nhớ đến hương vị Thiên Nhật Xuân khó quên kia. Thỉnh thoảng, hắn lại lấy bầu rượu ra nhấp vài ngụm, cứ vừa đi vừa nhấm nháp như vậy cho đến khi tới được bờ Nguyên Tử Hà.
Đây là một dòng sông nhỏ trong vắt, phía xa xa ven sông còn có một vài căn nhà của bá tánh, quy mô tụ cư không lớn, chỉ chừng hai mươi hộ, khiến Kế Duyên khó phân biệt được rốt cuộc là một thôn hay là nơi nào khác.
Cứ thong thả đi với tốc độ bình thường khoảng một khắc, hắn đã đến gần nơi ở của bá tánh, có thể nghe rõ ràng từng tiếng rèn sắt trong lò.
Gần thành Nguyên Tử Hà chỉ có duy nhất một tiệm rèn này, Kế Duyên căn bản không cần phải hỏi đường, cứ lần theo âm thanh mà tìm đến.
"Keng keng keng... Xoẹt... Xoẹt... Xoẹt..."
Tiếng rèn sắt khá dày đặc, nghe qua tuyệt đối không chỉ có một thợ rèn, quan sát sơ qua quy mô tiệm rèn, chỉ riêng phòng rèn đã có đến bốn gian. Kim loại và than lửa dưới tiết trời đầu hạ này càng làm tăng thêm cảm giác nóng bức.
Kế Duyên chợt tỉnh táo lại, có lẽ những căn nhà xung quanh kia đều là nhà của những tượng nhân sư phụ này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT