Kết quả là Táo Nương trước đó hái một chậu quả táo, phần lớn đều đã chui vào cái bụng của Giải Trĩ. Kế Duyên còn chưa kịp nghĩ đến việc đi hái thêm thì đã phát hiện chậu táo đã hết sạch. Y nhìn Giải Trĩ, thì thấy hắn đang nâng một nắm táo lớn trong tay.
"Ngươi làm cái gì vậy?"
Đối mặt với hành vi gần như cướp táo của Giải Trĩ, Kế Duyên cũng dở khóc dở cười, ai ngờ đối phương lại cười hì hì.
"Hắc hắc, Kế Duyên, cả một cây táo này đều là của ngươi, ngươi lại không nỡ hái sao?"
"Vậy chẳng lẽ ăn hết rồi thì không được hái nữa? Hơn nữa, quả táo này là của Táo Nương, không thể tính là của ta chứ?"
"Đều như nhau thôi, đều như nhau thôi. Ta mang đống táo này đến cho đồ đệ của ta ăn, ta biết ngươi lát nữa còn phải đi Ninh An Huyện Âm Ti. Ta đi Ngưu Khuê Sơn thăm đồ đệ trước, tiện thể khảo giáo hắn tu hành."
Kế Duyên hiểu ý, đưa tay vẫy lên đỉnh đầu, lại có không ít quả táo rơi xuống, trực tiếp rớt vào tay Giải Trĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play