Tường viện đổ sụp tạo ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng toàn bộ dinh thự lại chẳng có ai đến xem xét, thậm chí cả quản sự vừa mới rời đi cũng bặt vô âm tín. Kế Duyên quan sát bốn phía, phát hiện cả dinh thự dường như không hề có cấm chế gì, nhưng lại tĩnh lặng đến bất thường.
Tuy vậy, Kế Duyên vẫn cảm nhận được khí tức của tất cả mọi người trong dinh thự. Xem ra, đối phương đã động tay chân vào ngũ giác của họ. Có lẽ, việc này chưa hẳn đã triệt tiêu được ảnh hưởng của trận đánh nhau, cho nên Kế Duyên lấy ra "Kiếm Ý Thiếp" từ trong tay, khẽ rung lên, tức thì từng chữ nhỏ bay ra, không cần hắn phải ra lệnh, liền bay về các nơi.
Chu Yếm phảng phất như không nhìn thấy Kế Duyên thi triển cấm chế, chỉ chăm chăm nhìn Tả Vô Cực, mắt cũng không chớp. Thấy Tả Vô Cực im lặng, Chu Yếm lại muốn xông lên, chuẩn bị chế trụ đối phương.
Nhưng khi Chu Yếm vừa áp sát Tả Vô Cực và người sau cũng đã thủ thế ứng phó, một đạo kiếm quang chợt lóe qua trán Chu Yếm, khiến hắn vội vàng lùi nhanh về sau hai bước. Ngay lúc này, lại có hai đạo kiếm quang thoáng hiện trước mắt hắn, một đạo hắn nghiêng đầu né tránh, một đạo trực tiếp vung tay chụp lấy.
"Phốc..."
Huyết quang chợt hiện, Chu Yếm xòe bàn tay phải ra, phát hiện dù đã bóp nát kiếm quang, nhưng tay phải đã bị rách toạc một đường, mấy giọt máu tươi bắn ra ngoài, một lát sau mới bay trở về lòng bàn tay. Vết thương trên trán cũng nhanh chóng khép lại, nhưng chỗ vết cắt vẫn luôn có cảm giác ngứa ngáy rất nhỏ, theo dòng nhiệt huyết nóng rực trào lên mới chậm rãi tan biến.
Cuối cùng, Chu Yếm cũng quay đầu lại, dồn sự chú ý vào Kế Duyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT