Luyện Bách Bình và Huyền Cơ Tử lại liếc nhìn nhau lần nữa, rồi khẽ gật đầu với ba vị đạo hữu Càn Nguyên Tông bên cạnh, cùng nhau tiến đến trước bàn của Kế Duyên.
Trước cái bàn cờ nhỏ bé này, bày biện mấy chiếc ghế gỗ con con bốn góc, chỗ Kế Duyên ngồi cũng là loại ghế tương tự. Huyền Cơ Tử bọn họ đương nhiên không khách khí, mỗi người tự nhiên ngồi xuống một chiếc ghế.
Nhưng sau khi ngồi xuống, ánh mắt của Kế Duyên lại lần nữa chăm chú nhìn vào cái bàn nhỏ trước mặt, khiến Luyện Bách Bình, Huyền Cơ Tử và ba người Càn Nguyên Tông cũng không khỏi dồn sự chú ý lên bàn cờ.
Rõ ràng đây không phải là pháp khí lợi hại gì, ít nhất là bọn họ không nhìn ra. Nếu nói ván cờ này tinh diệu thì cũng không hẳn, quân cờ lộn xộn đã đành, lại còn có một quân cờ màu xám kỳ quái, nhìn thế nào cũng thấy không hài hòa, vậy mà Kế tiên sinh cứ nhìn mãi.
"Chẳng lẽ là tiên chiêu diệu cục gì?"
Luyện Bách Bình nhìn sư huynh của mình, Huyền Cơ Tử vuốt râu khẽ gật đầu, dường như không cần truyền âm cũng biết sư đệ đang nghĩ gì, sư huynh đệ tâm ý tương thông.
Chỉ có điều vài vị tu sĩ Càn Nguyên Tông không thể bình tĩnh được như vậy, dù tu tiên giả vốn chú trọng sự điềm tĩnh tự nhiên, nhưng chuyện này quá khẩn cấp, đợi một lúc, vị nữ tu ở giữa do dự một chút, vẫn lên tiếng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play