"Thai động kịch liệt như vậy, xem ra là muốn sinh thật rồi, không thể mang xuống được nữa. Kế tiên sinh thấy sao?"
Lời của Ma Vân lão hòa thượng cắt ngang dòng suy nghĩ của Kế Duyên. Phu nhân trên giường tuy đã bớt đau nhờ Kế Duyên điểm huyệt, nhưng mồ hôi vẫn tuôn như tắm, quả thực không thể suy nghĩ nhiều, càng không thể nhẫn tâm ra tay với hài nhi.
Dù Lê phu nhân có muốn sinh, dù Kế Duyên và Mạc Vân hòa thượng ở đây, hai người bọn họ cũng không phải phất tay là thai nhi ra đời được. Nhất là cái thai này, nên để sinh một cách tự nhiên mới thích hợp, ngay cả Lê phu nhân cũng không nên dùng pháp thuật kích thích quá mức.
Bên ngoài ốc xá, nhờ thủ đoạn của Mạc Vân lão hòa thượng, Lê Bình và lão phu nhân cùng mọi người chờ bên ngoài không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết trong phòng. Giờ phút này họ vẫn chưa biết tình hình, thậm chí không dám hé cửa nhìn vào, sợ chọc giận Quốc Sư và Kế Duyên.
Đúng lúc mọi người đang tò mò thì "Ầm" một tiếng, nha hoàn từ trong phòng xông ra, vội vã nói:
"Lão gia, lão phu nhân, phu nhân sắp sinh rồi! Kế tiên sinh và Quốc Sư bảo người tìm bà đỡ đến!"
Lê Bình chưa kịp lên tiếng, một lão mụ tử đứng giữa đám người hầu đã vội vàng giơ tay:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play