Kế Duyên đang nấu nước thì chợt ngẩng đầu nhìn về phía con đường xa xăm, vốn cũng không để ý, nhưng ngẫm nghĩ một chút, y vẫn là bấm ngón tay tính toán, khẽ nhíu mày. Sau đó, Kế Duyên vung tay áo, quét sạch hết thảy thứ dơ bẩn trong vại nước, rồi điểm nhẹ vào vại. Lập tức, hơi nước ngưng tụ, nước từ không mà có, chậm rãi dâng lên đến hai phần ba vại thì dừng lại.
Bức họa Giải Trĩ vẫn treo trên cột gỗ cạnh bếp lò, hình tượng bất động, nhưng lại như có ánh mắt chăm chú vào nồi. Thấy Kế Duyên lấy nước vào vại, Giải Trĩ khẽ cười:
"Ngươi cũng thật tốt bụng, nhưng ngươi đâu phải chủ quán nơi này."
"Ta cũng đâu có nói ta sẽ chiêu đãi bọn hắn."
Kế Duyên có tâm sự, lại nhìn về phía cuối đường rồi thuận miệng đáp lời, bắt đầu pha trà. Y cho lá trà và một chút mật ong vào bình, rồi rót nước sôi vào, vừa vặn đầy bình. Hương trà nhàn nhạt chưa kịp tỏa ra đã bị Kế Duyên đậy nắp lại.
Giải Trĩ nhìn ấm trà trong tay Kế Duyên, đột nhiên lẩm bẩm:
"Tụ Lý Càn Khôn Đại, trong ấm nhật nguyệt dài..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play