Kế Duyên trước nay chưa từng dùng tiêu thổi khúc, thậm chí hai đời ký ức cũng không có chút kinh nghiệm nào, nhưng "chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy", giờ khắc này thổi "Phượng Cầu Hoàng" lại là một cảm giác tự nhiên mà thành.
Theo tiếng tiêu của Kế Duyên vang lên, trong sự trầm thấp uyển chuyển ấy, dần xuất hiện những âm vực cao vút, tựa như bách điểu hòa ca, múa lượn theo tiếng phượng.
Táo Nương, Tôn Nhã Nhã và Hồ Vân đều nhắm mắt lắng nghe, nhưng khi tiếng tiêu chuyển biến, tinh thần của mọi người cũng theo đó thay đổi, mí mắt giật mạnh, khí cơ trở nên cực kỳ sinh động, như thể thân trong bách hải, khí cơ hóa thành bách điểu.
"Ô ~~~~~ thương ~~~~~~~~ rắc rắc. . ."
Tiếng tiêu cao vút gần đạt đến kim thiết chi minh thì một âm thanh không hợp thời vang lên bên môi Kế Duyên, những người đang say mê trong tiếng tiêu như người ngủ gật bị đánh vỡ chén trà bên cạnh, lập tức tỉnh táo lại.
"Tiên sinh. . ." "Kế tiên sinh, sao lại dừng lại. . ."
"Vừa rồi là?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT