Kế Duyên tán thưởng Lão Ngưu một tiếng, Yến Phi trong lòng cũng nghĩ như vậy. Thật ra mà nói, cả đời này của hắn có thể gọi là bằng hữu không nhiều. Nửa đời trước quá cao ngạo tự phụ, nửa đời sau này dù chưa đi hết, nhưng tính tình hiện tại có lẽ cũng khó kết giao bạn bè chân thành. Gặp được Lão Ngưu là một đại hạnh của đời hắn.
"Tiên sinh nói trúng ý ta rồi. Ngưu huynh vừa là thầy vừa là bạn. Nhớ năm xưa, Yến mỗ cao ngạo khó gần, không ngờ Ngưu huynh lại chịu nhận làm bạn."
"Ha ha, Yến đại hiệp sao lại tự coi nhẹ mình? Chắc ngươi cũng hiểu Lão Ngưu ấy mà, nhìn chất phác vậy thôi, kỳ thực thông minh tuyệt đỉnh. Nếu Yến Phi ngươi không có gì hơn người, sao hắn chịu làm bạn?" Kế Duyên cười lớn, "Nào, ta và các ngươi dùng đũa làm kiếm, mượn võ đạo phụ họa, để Kế mỗ được mở mang kiến thức thành quả của ngươi."
Mắt Yến Phi sáng lên. Dù đối diện là Kế Duyên, nhưng đứng trên góc độ võ đạo, hắn sẽ không rụt rè. Hơn nữa hắn tin rằng Kế tiên sinh sẽ giữ đúng chừng mực. Thế là, hắn dũng khí tràn đầy đáp lời: "Tốt, xin tiên sinh chỉ giáo!"
Yến Phi chắp tay một cái rồi lập tức ra chiêu, dùng thế đánh lén, kiếm chỉ đâm thẳng vào người Kế Duyên. Kế Duyên hất tay áo dài, kiếm chỉ từ dưới lớp thanh bào như thiểm điện xuyên ra. Hai người cứ thế trên bàn, trong không gian chật hẹp giao đấu, biến chiêu cực nhanh.
Ở tận trong bếp, hai vợ chồng đang bận rộn cũng ngẩn người nhìn cảnh này.
"Không ngờ Kế tiên sinh nhã nhặn thế mà cũng là cao thủ. Giang hồ thật là ngọa hổ tàng long!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play