Nghe Kế Duyên nói vậy, Lục Sơn Quân liền đứng thẳng người, vẻ mặt có chút nghiêm túc, hỏi:
"Không biết sư tôn có gì phân phó?"
Lục Sơn Quân đối với sư tôn mình luôn kính trọng, thậm chí có phần sùng bái. Hắn phần nào cảm nhận được tâm tình của Kế Duyên, nên khi nghe sư tôn nói có chuyện cần bàn, hắn biết ngay đây không phải là chuyện tầm phào.
Kế Duyên không vội nói rõ, chỉ bảo: "Tìm được Lão Ngưu kia rồi nói." Nói rồi, hắn liền bước về hướng ngoài núi. Lục Sơn Quân không dám thất lễ, đè nén những suy nghĩ trong lòng, vội vàng đuổi theo.
Một người thanh sam, một người hoàng bào, hai thầy trò cùng nhau bước về hướng xuất sơn. Bước chân thoạt chậm rãi, nhưng thực ra là phi hành. Phong cảnh xung quanh đều thu vào tầm mắt. Kế Duyên nhìn đệ tử của mình cẩn thận bên cạnh, hắn không nói gì, Lục Sơn Quân cũng im lặng, vừa cung kính vừa có chút gượng gạo.
"Thực ra trước mặt ta, con không cần câu nệ như vậy. Có vấn đề gì trong tu hành, cứ hỏi."
Lục Sơn Quân nghe vậy liền cười, đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT