"Kế tiên sinh..."
"Tiên sinh chớ trách, là Vương Lập sơ sót..."
Thấy hai người cúi đầu nhận lỗi, Kế Duyên khẽ lắc đầu thở dài. Hai tên gia hỏa này, một người một thần, thế mà đều không nghe ra nửa câu đầu tiên trong lời nói của hắn ẩn chứa ý gì sao? Hoặc cũng có thể là bọn hắn đang giả bộ hồ đồ.
"Kế tiên sinh, ngài cứ mắng cái tên ngốc họ Vương này đi! Hắn xem mình là người sắt đấy à? Nếu không phải ta thường xuyên mang cho hắn đồ ăn ngon, chắc giờ chỉ còn da bọc xương, đến nói chuyện cũng không có sức. Vậy mà hắn dám gào ta! Hừ!"
Vương Lập chột dạ vô cùng, không dám nhìn Trương Nhụy, chỉ có thể nhìn Kế Duyên, hy vọng Kế tiên sinh hiểu cho nỗi khổ của hắn.
Kế Duyên nhìn hai người trong phòng giam, bỗng nhiên cười nói:
"Không bằng thế này đi, cứ để Kế mỗ cùng nhau ngồi tù với các ngươi, đảm bảo hai vị không bị làm sao, thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play